Tứ thời em và tôi
Một cách én nho nhỏ,
Chao nhẹ giữa từng không
Tiếng em cười trong vắt
Trái tim tôi rung rinh
Nắng lung linh trong gió
Gió xao nhẹ bên hoa
Từng cánh én nho nhỏ
Rập rờn vui hát ca
Cỏ xanh như màu áo
Xanh đến tận chân trời
Và hôm nay tôi thấy
Xanh vào tận hồn tôi
~~&~~
Nắng làm gì thế nhỉ
Đỏ hồng đôi má em
Xanh ngắt trên từng lá
Tiếng ve vang râm ran
Phượng thắp lửa đỏ rực
Bâng khuâng phút xa trường
Trang lưu bút vội vã
Tím cả cành bằng lăng
~~&~~
Cúc ươm vàng màu nắng
Nắng tô đỏ má hồng
Cốm trong như hạt ngọc
Phảng phất chút hương sen
Mặt nước hồ trong vắt
Xa xa những bóng thuyền
Liễu nghiêng mình tha thướt
Thấp thoáng bóng tình nhân
~~&~~
Gió rét tràn lên nắng
Lao xao những tiếng cười
Rộn ràng phiên chợ Tết
Tươi thắm một trời đào
Nắng bao ngày ủ kín
Chợt bừng lên xôn xao
Nắng ẩn mình trong lá
Quất chín thẫm trên cây
Mưa phùn rơi lất phất
Áo em nhè nhẹ bay
Nắng vơi đầy trong mắt
Tôi em - tay trong tay.
Dường như xuân đến sớm
Hoa mận trắng viền cây
Mùa xuân đã đến trong tiếng líu ríu của chim chóc, trong ánh nắng vàng mơ dù còn yếu ớt song đã phần nào xua tan cái giá rét của mùa đông. Bầu trời như cao hơn, trong sáng hơn. Cỏ cây như xanh nõn ra trước những giọt mưa phùn mà mới hôm qua thôi còn như cắt da cắt thịt. Những cành đào đỏ hồng chi chít những nụ, đây đó thấp thoáng những tán lộc nhỏ xanh mướt điểm xuyết. Quất vàng rực, hơi ngả sang màu cam nằm chen chúc trên những tán cây tròn xoe. Quả chen chúc bên lá, lá phủ xanh thẫm cả cây. Một vài bông hoa nhỏ trắng muốt tỏa mùi thơm dìu dịu .
Chợ hoa ngày Tết dường như kéo về cả mùa xuân, xua tan những nỗi buồn u ám trong lòng mỗi người. Mặt ai cũng vui vẻ hớn hở. Đi khắp chợ chỉ rặt những cành đào, những cây quất. Đào nằm rụt rè bên vỉa hè. Đào khoe lộng lẫy trên tay ngơời bán và những người chủ quần áo sặc sỡ. Đi xem hoa, hay đi xem người, cũng không biết nữa, có lẽ là cả hai. Thì người ta bảo là đi chơi chợ Tết mà
Trường loay hoay chọn một cành hải đường. Hoa đỏ hồng, lá to bản như lá hoa sứ. Năm nay Trường định ăn Tết ở Hà Nội. Cậu vừa thi xong và cũng mới về nhà mấy hôm trước. Cũng chỉ còn năm nay thôi là cậu sẽ ra trường. Ăn Tết HN xem thế nào, biết đâu đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng.
Hải đường lả ngọn đông lân
Giọt sương gieo nặng cành xuân la đà
Trường cầm cành hải đường trên tay khẽ mỉm cười. Người ta thích đào, thích quất, nhưng chỉ một cành hải đường nhỏ này thôi là nhà đã đầy xuân rồi, cần gì nhiều.
Hôm trước Hùng và lũ bạn đã rủ đi Nghi Tàm mua hoa. Chúng nó đi chơi là chính, mua hoa chỉ là cái cớ. Nhưng giờ đến nơi không đứa nào không hăng hái. Cúc vàng ruộm, to bằng cái bát. Thược dược đỏ, vàng cam nằm lẫn lộn. Những bông thạch thảo như những đốm trắng nhỏ xinh xắn chen giữa những thân lá kim xanh mướt. Lưu ly tím thẫm đậu thành từng chùm, cũng dễ thương không kém. Những bông hoa bướm đủ màu sắc, lá kim, cánh mỏng như sương nằm rung rinh trong gió, cảm giác chỉ cần động nhẹ thôi là có thể rách nát. Violet tím thẫm nằm bạt ngàn khiến ta có cảm giác như hương xuân tràn ngập khắp nơi.
Hoa nằm trải rộng trên các luống trông xa như một tấm thảm khổng lồ muôn màu sống động. Những đóa hoa dơn cao sang vươn thẳng lên từ những chẽ lá đang xòe rộng ra như quạt. Hồng tỏa hương thơm ngào ngạt, nhưng như loãng ra trước hương thơm dịu dàng thoang thoảng của violet. Không khí tràn ngập hương hoa, không, là hương của mùa xuân, mùa xuân đã về.
Nhìn những đóa hoa rực rỡ, bất chợt Trường lại nhớ đến vạt cải cắt muộn sau vườn năm ngoái, hoa cũng vàng ruộm như thế này, mộc mạc thôi mà đẹp lạ kỳ. Khi được sống giữa thiên nhiên, những đóa hoa đầy sức sống khác hẳn những bông hoa cứng nhắc giả tạo được gói kín trong giấy bóng kính. Trường thấy trong long mâu thuẫn lạ kỳ. Một mặt cậu muốn để những đóa hoa đó sống giữa thiên nhiên, vui vẻ tự do. Mặt khác, cậu lại muốn giữ riêng những đóa hoa đó cho mình, muốn cắt đem về cắm vào lọ để hương xuân sẽ tràn đầy căn nhà.
Có những bông hoa sinh ra rồi mang lại trái ngọt trái lành. Lại có những bông sinh ra chỉ để cho người ta ngắm. Hoa là gì. Hoa là dấu hiệu của niềm vui, của hạnh phúc. Hoa là những lời nhắn nhủ thầm kín của người với người. Mỗi bông hoa lại có một tiếng nói riêng cũng như mỗi màu sắc lại đem lại một ý nghĩa khác hẳn.
Màu đỏ : gam màu nóng thể hiện những gì nồng nhiệt nhất, là gam màu biểu hiện cho tình yêu. Một đóa hoa hồng đỏ thắm có ý nghĩa nhiều hơn cả muôn vạn lời nói hoa mỹ sáo rỗng.
Màu trắng : thể hiện cho sự dịu dàng tinh tế, e lệ kín đáo. Người con gái nào lên xe hoa chẳng mang trên mình bộ váy áo trắng trong thuần khiết thơ ngây . Một đóa cúc trắng là tượng trưng cho tình bạn, trong sang và bền chặt đến trọn đời. Muôn vạn cánh hoa đan xen quấn quýt lấy nhau như những cánh tay thân thiết sẵn sàng giúp đỡ dìu dắt nhau. Tình yêu có thể đem lại cả niềm vui và nỗi buồn, nhưng tình bạn thì đem lại cả sự thanh thản và ấm áp cho tâm hồn ta.
Màu tím : là sự thủy chung trước sau như một. Màu tím có thể thể hiện cho tình bạn, cũng có thể thể hiện cho tình yêu. Dù là tình bạn, hay tình yêu thì sự thủy chung vẫn là cốt lõi, nó là một loại keo kết dính giữ cho chúng ta luôn bên nhau. Một cành violet, hoặc một đóa lưu ly luôn đem lại niềm vui và sự tin tưởng cho người bạn, người yêu mình. Những đóa hoa nhỏ xíu xinh xắn, hương thơm chỉ thoang thoảng thôi mà lại đáng yêu vô cùng
Nhưng riêng màu vàng lại tượng trưng cho sự chia ly, sự phản bội. Một đóa hồng vàng như nhát kéo phũ phàng cắt đứt sự liên hệ giữa hai người, nó sẵn sàng làm tan nát bất kỳ trái tim nào mà nó gần gũi. Nhưng riêng đóa mai vàng lại tượng trưng cho sự thanh cao tinh khiết. Bạn đừng buồn nếu như nhận được một cành mai. Người ta đang tôn trọng bạn đấy. Có lẽ đóa mai đã làm mất đi ý nghĩa của màu vàng, hoa mai là loại hoa đón xuân, cũng như hoa đào vậy. Một đóa cúc vàng cũng thế, mang lại hương sắc cho mùa thu.
Hoa là người, chẳng phải hoa là hiện thân của người con gái, một vẻ đẹp hoàn mỹ nhất trên đời hay sao. Và dù với bất kỳ ý nghĩa gì đi chăng nữa thì hoa vẫn luôn được trân trọng, bởi hoa luôn đem lại sức sống, sự trẻ trung tươi mát và rực rỡ cho mọi nhà. Giờ đây, đứng giữa tấm thảm khổng lồ của thiên nhiên, Trường càng thêm thấm thía điều đó. Thiên nhiên mới tươi đẹp làm sao. Và suy nghĩ về một khu đô thị ồn ào náo nhiệt rực rỡ sắc màu nhưng đầy bon chen làm tâm hồn cậu thấy mệt mỏi. Nỗi nhớ nhà, nhớ không khí đầm ấm yên vui của gia đình trong giây phút giao thừa chợt bừng lên trong lòng cậu.
Và sáng hôm sau, trên chuyến ôtô chật chội rời Thủ đô có cậu sinh viên, vai mang ba lô, tay cầm một bó violet rực rỡ. Trên khuôn mặt cậu hiện rõ hương sắc mùa xuân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét