6/5/09

Mùa đông Hà Nội

Tặng Khương

Có lần em đã hỏi tôi : Mùa đông Hà Nội như thế nào hả chị ?

Biết nói gì với em bây giờ.

Mới hôm qua thôi, trời còn nóng ẩm. Thế mà chỉ qua một đêm, thời tiết đã thay đổi một cách nhanh chóng. Sáng sớm, bước ra khỏi cửa, luồng gió lạnh thổi thốc vào mặt, không khí hanh khô buốt giá làm làn da mỏng manh đỏ hồng lên, nứt nẻ, cái lạnh như cắt da cắt thịt. Hít một hơi dài, luồng không khí lạnh buốt tràn vào phổi, lạnh toát.

À, mùa đông Hà Nội như thế nào nhỉ, chắc là không thể khắc nghiệt như các nước phương Bắc khác. Buổi sáng, chỉ cần ngó đầu nhìn lên sẽ thấy bầu trời cao xanh vòi vọi trong trẻo tinh khiết đến lạ kỳ. Những hàng cây hai bên đường tuy không còn óng ả như những ngày xuân hè nhưng vẫn giữ được màu xanh vốn có. Cái lạnh mang lại cho phố phường vẻ trầm tĩnh cổ kính hơn, yên ả hơn. Hà Nội mùa đông cũng không thiếu nắng, nhưng không phải là những tia sáng chói chang mà chỉ là những luồng ánh sáng trong trẻo nhẹ nhàng, làm cảnh vật tươi sáng hơn, đẹp đẽ hơn, phần nào giảm bớt sự lạnh lẽo của những ngày đông.

Mùa đông Hà Nội là mùa của thời trang, của màu sắc. Hiếm có mùa nào trong năm mà ta có thể bắt gặp đủ mọi màu sắc trên đường nhiều đến thế. Bạn có thể bắt gặp một cô bé đi trên đường với một chiếc mũ màu vàng, một chiếc áo len màu hồng, một chiếc khăn màu hoàng yến và một chiếc áo khoác màu đỏ tươi, hoặc giả những màu sắc khác : xanh, da cam, vàng đậm vàng nhạt, tím,.... Rồi khăn, rồi mũ, rồi găng tay, giầy, tất cả tạo thành một tổ hợp thời trang vừa đặc sắc vừa rực rỡ, chỉ có mùa đông là bạn có thể khoác lên mình từng ấy kiểu dáng và màu sắc.

Mùa đông Hà Nội là mùa của ăn khuya, những món ăn đặc trưng mà chỉ mùa đông mới có thể thưởng thức được hết những hương vị của nó. Những miếng bột nhỏ xíu bằng ngón tay, thả vào chảo đột ngột phồng to lên gấp mấy lần, vớt ra đĩa còn nóng giòn, bẻ chấm với nước mắm pha chua chua cay cay ngòn ngọt, ăn kèm với su hào ngâm dấm, ngon tuyệt. Hoặc ốc nóng thơm lừng chấm với nước mắm có gừng tỏi sả ớt quất... vừa ăn vừa suýt xoa, để cái nóng từ từ lan tỏa trong cơ thể. Rồi sắn nướng, ngô nướng, vừa ăn vừa ủ vào tay vừa ấm người vừa ấm dạ.

Nhưng có một món ăn không thể không nhắc đến thêm. Đó là kem Tràng Tiền. Có một nghịch lý là càng lạnh, kem Tràng Tiền càng đông. Giữa thời tiết giá rét, cắn một miếng kem lạnh buốt, để cái vị ngọt lan nhẹ lên đầu lưỡi, ngấm vào từng thớt thịt, vừa ăn vừa run lẩy bẩy, cảm giác đó chỉ cần thử một lần mãi mãi không thể quên.

Hà Nội mùa đông, mùa của suy ngẫm, của lý trí. Còn gì có thể thử thách với bản thân hơn khi trong cái nhiệt độ từ 10-12 độ phải chui khỏi chăn vào lúc sáng sớm. Khi đã làm một việc dũng cảm như thế thì không còn gì là mình không thể làm nổi nữa. Nếu có chuyện buồn, chỉ cần để gió lạnh thổi thốc vào mặt, trong chốc lát đầu óc tỉnh táo hẳn, cảm thấy rằng trên đời còn nhiều điều đáng quan tâm hơn là giữ mãi những nỗi buồn đó trong lòng.

Hà Nội mùa đông, mùa của sum họp. Trời tối nhanh hơn, con người càng hối hả trở về với tổ ấm hơn. Mùa đông cũng là mùa của tụ họp bạn bè. Một căn phòng nhỏ, một chiếc bàn thấp, một nồi lẩu bốc khói nghi ngút, và những chén rượu cay nồng, chỉ thế thôi, nhưng cũng đủ để lai rai cả ngày.

Ngồi trước bàn phím, những ngón tay cứng lại tím tái vì rét. Thôi thì hẹn em lần sau sẽ kể cho em nhiều hơn về mùa đông Hà Nội nhé.

Không có nhận xét nào: