3/5/09

Tiêu Tương phi tử

Thương mình nào dám giận gì gió đông
Cây ngọc linh thông, ngàn năm tu luyện, nhờ ơn tưới bón chút chăm, tiêu dao ở chốn cung tiên .
Bảo ngọc thoa vàng duyên định, cây đá chẳng đặng nên tình, đành mang lệ thắm trả ơn mưa móc.

Hình dung yểu điệu, phong lưu tình tứ
Yểu điệu đa sầu, tâm bệnh đa mang, trách nỗi mồ côi, duyên phận chông chênh.
Than thở canh khuya, chim chóc phải lao xao, hoa cũng rụng bời bời, trúc xạc xào than thở.

Tài cao tót bực, thưởng tuyết vịnh hoa, từ điệu làu thông,
Vịnh cúc, thưởng hải đường, họa hồng mai trong tuyết trắng,
Thi xã đào hoa, xuân khí dạt dào, chị em tụ họp tưng bừng, bỏ thơ điền từ, đường đa lệnh bông liễu nhẹ bay.
Đêm trung thu thanh vắng, kẻ ở người đi, chèo thuyền thưởng trăng, vần thập tam nguyên làm thơ liên cú.

Ngó hoa rụng, thương phận hồng nhan, túi the lụa thắm, lầm lũi chôn hoa
Vén lọn tóc mai, dựa gốc hoa đọc thơ, chẳng hay hoa rụng thắm trang sách, nồng đượm thiếp chàng
Nắn phím đàn, đốt lò hương thơm, tưởng nhớ cố hương, lã chã lệ châu
Giở khăn lụa cũ, nghiên mài đẫm mực, vẫy tay tiên phổ nhạc đề thơ, cảm ân tình tri âm mà hồi đáp

Hợp tan muôn nỗi, ly biệt lẽ thường
Trăm năm dâu bể, ảo mộng vô thường.
Trúc giăng xào xạc, trăng loang bóng Tiêu Tương
Quán cũ vẫn còn, chỉ đóa phù dung về nơi cảnh ảo.

Không có nhận xét nào: