Sống một mình trong thế giới mà không có người yêu thương, thực sự rất đau khổ.
Tinh quân Cửu Diệu đã phán truyền : “Vận mạng của Atula là vừa sinh ra đã trở thành người dẫn đạo Lục tinh, chống lại thượng đế. Atula là vị thần phá hoại, nếu ở trên trời thì diệt trời, ở dưới đất sẽ phá đất. Bản chất của Atula là phá hoại, Atula là vị thần của máu lửa và chiến tranh. Khi Atula tỉnh giấc, những người đang tồn tại trên thế giới sẽ chết hết”
Atula vương – người cha – không muốn trái đất bị diệt vong, nhưng mặt khác, ông cũng vẫn muốn con trai mình được sinh ra đời. Ông đem sinh mạng mình ra để đánh đổi với số phận. Ông cưới Xá Chỉ, nữ đồng của bộ lạc, người mang trên mình một trong hai lá bùa yểm Tula đao, với hy vọng, Atula sẽ vì người đó là mẹ mình mà không động thủ. Ông lại gieo vào tâm trí Dạ Xoa vương – khi ấy còn là một đứa trẻ - niềm tin về một sứ mạng cao cả “ Sẽ bảo vệ người mình yêu thương cho dù bất kỳ điều gì sẽ xảy ra.” Ông cũng bằng lòng giao kết với Đế Từ Thiên, đổi lại một lời hứa “Đế Từ Thiên sẽ không để con trai ông trở thành vị thần chiến tranh tàn phá thế giới”. Tất cả những điều đó chỉ vì một mục đích duy nhất, con trai ông, Atula, được sinh ra trên cõi đời này, mà cũng không đem lại tai họa cho thế giới.
Để giữ lời hứa với Atula vương (cha) Đế Từ Thiên nổi loạn tiếm ngôi, giết chết Thiên đế, sắp xếp lại triều đình, mong đi ngược lại lời tiên tri. Vô ích. Bánh xe vận mạng đã quay, và Dạ Xoa vương đã đánh thức Atula chính thức bước lên con đường định mệnh của mình, từng bước từng bước tập hợp Lục Tinh, diệt thiên ( Đế Từ Thiên) phá trời. Vận mạng là vận mạng, bằng những con đường khác nhau, Lục tinh đã hội tụ. Atula tỉnh giấc, dìm thế giới trong máu lửa và chết chóc. Ngũ tinh chết hết, bên kia chiến tuyến, Tứ đại thiên vương rốt cuộc cũng chỉ còn lại duy nhất một người, Thiên Kiến Thành chìm trong biển lửa, còn Dạ xoa cũng đối mặt với lưỡi kiếm của Atula. Nhưng cuối cùng, bằng tình yêu với Dạ xoa vương, Atula đã tự giam mình vào giấc ngủ vĩnh hằng, trả lại sự bình yên cho thế giới.
Truyền nhân Atula là bản sử thi vĩ đại về tình yêu. Đế Từ Thiên vì Atula vương mà sẵn sàng lật đổ cả Thiên giới, sẵn sàng chịu mang dấu ấn nghịch thiên*, sẵn sàng chịu điều tiếng. Hơn thế, vì một lời hứa, ông đã phải sống vò võ một mình suốt ba trăm năm trong đau khổ, dù ông đã từng tâm niệm rằng “Sống một mình trong thế giới mà không có người yêu thương, thực sự rất đau khổ.” Lỗ ma vì sự diệt vong của cả gia tộc mình mà sẵn sàng đi theo Dạ Xoa, theo Atula dù biết rằng, Đế Từ Thiên là không thể đánh bại. Gia Lâu Vương vì cái chết của Gia Lâu Tần em gái mình mà phải giả chết để tìm cách trả thù. Sa Môn Thiên vì muốn có được công chúa Kiết Tường Thiên mà sẵn sàng đi theo kẻ phản nghịch Đế Từ Thiên nổi loạn. Kiền Thác Bà Vương vì không thể phản bội lại lời hứa của mình nên đành tự tay giết người mình yêu. Và Dạ Xoa Vương, vì Atula, không chỉ đã để cả bộ tộc của mình bị diệt vong, mà cho đến tận lúc đối mặt với cái chết, vẫn không ngừng tin tưởng vào người mình yêu thương.
Tình yêu là hi sinh, vì người mình yêu mà sẫn sàng làm tất cả. Tình yêu cũng ích kỷ, vì người mình yêu mà hủy diệt cả thế giới cũng không từ nan. Ai đó đã nói rằng : Tình yêu kết hoa trái đến cho thế giới, cho cuộc sống. Dường như trong Truyền Nhân Atula, điều đó là không thật. Công chúa Kiết Tường Thiên chết trong vòng tay Sa Môn Thiên, Lỗ Ma chết trong tay Kiền Thác Bà Vương, Atula vương chết trong tay Đế Từ Thiên. Gia tộc Dạ Xoa vương bị diệt vong, gia tộc Lỗ Ma bị diệt vong, và biết bao nhiêu người, biết bao nhiêu người đã phải từ bỏ cuộc sống. Hình như trong đây, tình yêu chỉ mang đến máu lửa và chết chóc. Không hẳn như vậy. Không thể đổ lỗi cho tình yêu, khi mà, bánh xe vận mạng đang quay, họ chỉ là những con người yếu đuối, làm sao có thể cản trở, dịch chuyển.
Vì tình yêu của mình, Kiền Thác Bà Vương đã gửi Lỗ Ma đi theo Dạ Xoa vương, với hy vọng nhờ đó mà có thể giữ được tính mạng cho cô ấy. Nàng biết, mối thù diệt tộc luôn canh cánh trong lòng cô ấy, nhưng đối mặt với Đế Từ Thiên khác nào đưa mình vào chỗ chết. Nàng cắn răng để Lỗ Ma rời xa mình, chỉ vì, nàng nghĩ rằng, đi theo Dạ Xoa, đi theo vị chiến thần mạnh mẽ ấy, Lỗ Ma có thể tạm thời giữ lấy mạng sống.
Vì tình yêu của mình, Đế Từ Thiên đã lật đổ Thiên Đế, dù biết rằng như vậy là phải mang dấu ấn nghịch thiên. Ông sắp đặt lại nội các, tìm cách tách rời không để cho Lục tinh hội tụ. Kiền Thác Bà Vương được phong làm Trì Thiên Vương cũng là do nguyên nhân đó. Ông hy vọng giữ Lục Tinh nằm ở hai chiến tuyến khác nhau sẽ ngăn trở sự thức giấc của Atula, chiến thần phá hoại.
Mọi sự toan tính của con người vì yêu thương đều là vô ích. Vận mệnh là vận mệnh, dù đi bằng con đường nào, nó vẫn tới đích, không có cách nào ngăn trở. Lỗ Ma cuối cùng cũng đối mặt với Đế Từ Thiên, và Atula cuối cùng cũng thức tỉnh.
Nhưng tình yêu cuối cùng cũng chiến thắng. Bởi vì chỉ yêu thương không chưa đủ, phải thêm vào đó một niềm tin mãnh liệt, tình yêu mới có thể làm nên điều kì diệu. Kiền Thác Bà Vương không làm được, Đế Từ Thiên không làm được, nhưng Dạ Xoa vương đã làm được. Vì Dạ Xoa vương từ đầu đến cuối chỉ có duy nhất một Atula trong mắt, mọi thứ khác coi như không tồn tại, sống và chiến đấu vì Atula, coi việc bảo vệ Atula là vận mệnh của mình. Giả sử Dạ Xoa chỉ cần có một chút hoài nghi như Kiền Thác Bà Vương, hoặc tìm cách đi đường vòng như Đế Từ Thiên, có lẽ kết cục đã khác, có lẽ chàng đã chết dưới tay Atula và thế giới đã bị diệt vong.
Atula vương vì con trai mình mà dám thay đổi vận mệnh. Quả báo tới liền, cả bộ tộc Atula bị diệt vong, không những thế còn liên lụy tới bao nhiêu người khác. Nhưng triết lý tình yêu của Clamp là như thế. Yêu cần sự dũng cảm, dám yêu và dám làm tất cả vì người mình yêu. Tình yêu không cần thêm bất kỳ điều gì cả, chỉ có hai người như thế là đủ. Dù cả thế giới có quay lưng lại với mình, dù phải đạp cả thế giới dưới chân, chỉ cần có người ấy bên cạnh, ta vẫn vĩnh viễn hạnh phúc.
13.01.2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét